#382 Bình yên

#382 Bình yên
Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng, anh lại về bên em…
Mình hơi drama với các bạn về chuyện lấy vợ lấy chồng, tuy nhiên sau khi về nhà ăn tết được 2 ngày thì mình bắt đầu cảm thấy con đường xa xôi vạn dặm này vốn dĩ không nên có bước chân của mình. Mình quen với những việc dễ dàng kiểu phù phiếm, đơn thuần, nhạt nhẽo, tình cảm cũng phai nhạt và không có gì chắc chắn cả- vui đi đến đâu thì vui.
Hazzz “áp lực của gia đình’ về chuyện ổn định cuộc sống, lấy vợ sinh con :)) làm mình phải quyết định dành 2018 để làm việc chăm chỉ, tiết kiệm tiền và yêu đương nghiêm túc, :)) nhất định ko dc chán- ko dc tỏ ra chán-và nếu tự dưng đâu đâu xuất hiện người hợp lý thì sẽ cố gắng lấy vợ. hố hố. Nếu 2018 ko work-out thì mình sẽ kệ cmn và tiếp tục chơi tiếp.

Uể oải ngủ đến tận 2h chiều tỉnh dậy, thực ra là dậy từ 12h trưa nhưng chán một nỗi cơm cháo đúng giờ nên đành uể oải nằm tiếp, nằm nhiều lưng đau quằn quại, mình luôn thấy không thấy thoải mái với kiểu gia đình êm ấm giả tạo, lảng tránh những vẫn đề mỗi ngày, mỗi tháng đều hiển hiện nhưng nhờ việc lảng tránh mà đã 2-3 năm chẳng có gì thay đổi.

Chiều mùng 1, năm mới vừa qua, cơn chán tận cổ của năm cũ vẫn chưa hề sứt mẻ, HP với mình thì chậm dãi và buồn thê thảm, đầu óc mình cần hoạt động, cần đi làm, cần có email để đọc, cần được nghĩ cái này nghĩ cái kia, cần cải cảm giác nhiều việc vcl mà ko muốn làm, chứ ko phải thứ cảm giác no đủ giả tạo hiển hiện từ ngoài đường vào đến tủ lạnh to vcl mà full thịt thà rau cỏ, còn ko có cả chỗ để đá uống nước. Lượn một vòng HP, mặc nhiên chiều 18 độ nắng đẹp như này thì giai xinh gái đẹp ngập đường, lý do đổ ra đường cũng ko thực sự thuyết phục lắm- Tết mà- Du xuân. Mình thì chỉ thấy cuồng chân hoy.
Từ hồi 2011 chuyển sang uống mocha mình đã thôi bỏ qua capuchino, nhưng nay thằng bánh bao “say cafe” nên muốn đổi, đột nhiên trong một phút giây mình cảm thấy mình có một “breaking-thought moment” y như cái cảm giác mà mình quyết định sẽ sống cho bản thân mình, quyết định mọi thứ cho bản thân mình thay vì mong chờ người khác mong đợi.
Còn bây giờ thì mình sẽ bỏ qua, tha thứ cho bản thân mình, tha thứ cho người khác.
Không nên sống mãi với cảm giác hằn học đấy, hãy vui vẻ lên.
à sau đấy thì chỉ còn là cảm giác bình yên.
Bình yên của một chiều ngồi trên sân thượng, ngắm trời dần tối qua đống cây cảnh,rau củ um tùm của ông bà già :))

audrey-fretz-451115.jpg

2 thoughts on “#382 Bình yên

  1. Những ngày ney e cũng phát mệt với những câu hỏi kiểu kiểu giống nhau như ck con…
    Chưa rì m1 tết đã thấy sai ui

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.