# #212 Keep Calm and Write something
I just fucking feel like i already push myself into unlimited trouble. And no fucking way out….
Hôm nay thứ 3 và là mùng 1, đồng nghĩa với việc không thể lè nhè đòi tiền khách hàng, không thể xin refund, và không thể xin kí duyệt chi gì. Chỉ có set up campaign, đốt tiền và xử lý các việc liên quan khác. Cv dạo này ổn, ổn hơn mình nghĩ khá nhiều và nếu như gạt bỏ những thứ lu bu vo ve bên cạnh cuộc sống ra ngoài, all focus vào công việc và chỉ có nó thôi thì mọi chuyện trôi qua êm ái nhẹ nhàng đến bất ngờ.
Mình chuyển sang viết note bằng Bear thấy sướng hơn hẳn so với note pad mặc định trên Mac.
>
Cứ mỗi lần thấy chông chênh thế này mình lại nhớ đến cái film “Seven years in Tibet” của anh Brad Pitt đóng từ 1997, cũng không nhiều người thích cái film đấy, nguyên tác thì của chú Heinrich Harrer kể về hành trình 7 năm khi lang thang từ cánh tây của Hilmalaya phía Pakistan đi sang tây tạng, rồi đến Tibet, rồi gặp và kết bạn với Đức Dailai Lama trong lúc chiến tranh thế giới thứ 2 gay cấn và chờ đợi đến khi chiến tranh kết thúc.
Nói chung mình vẫn sợ không gian rộng, sợ miền núi buồn thê thảm nhưng vẫn luôn muốn bước trên con đường mòn toàn đá mà mỗi người tây tạng đều có tâm nguyện được nhất bộ nhất bái đến Tibet hành hương, để gột rửa tâm hồn.
>
Hà nội hôm nay vẫn nắng và nếu có lỡ mặc áo khoác dày hồi sáng đi làm thì thiệt cực hình, mình đã cẩn thận bỏ 1 cái áo khoác mỏng ở vp nên âu coi cũng khá tiện lợi.
Mình vẫn mắc cái bệnh hèn hèn mà không thể nào tưởng như xoá đi được mà càng gần đây bệnh đấy càng tăng. Kiểu có 2M trong túi nhưng đi vào quán cafe mới mình vẫn vu vơ nghĩ éo biết có đủ tiền trả không :)) nhưng mà có 50k trong túi vào quán cafe quen mua hết 39k thì vẫn thấy bt. :))
>
shittttttttttttt, cái cảm giác bồn chồn của mình nguyên một ngày nay mà nó không hết. Trời thì âm u.
ĐCM hazzzzzzzzzzzzzzz