After all, how often do we get a second chance?

Bên ngoài Ga Oakleigh có một khoảng công viên xa xa, 1 góc của công viên là 1 cái nghĩa trang cổ, nhìn bia đá khắc thì có lẽ chắc từ lâu lắm rồi.
Một lần mình đi lang thang quanh khu đó, bụng đói, chân mỏi nhưng ý chí luôn vững mạnh, tâm thái sẵn sàng cho mọi việc, sống như ngày đó là ngày cuối cùng.

Một lần mình quyết định đi bộ hẳn từ Chadstone sang Oakleigh và đi cái nghĩa trang này, nó không mang cái vẻ âm u như kiểu nghĩa trang ở Vn mà giống như một công viên hơn. Một sự thân thiện kì lạ hay những người kia đã mất lâu rồi nên chẳng còn gì thể hiện sự hiện diện của họ ngoài những dòng chữ trên tấm bia.

Nói đến cái Ga Oakleigh thì mình lại nhớ mấy chỗ bán đồ ăn giá rẻ, hầu hết đồ gần hết date, mình chuyên gia nhặt nhạnh và rất hay tìm được những thứ thú vị ở mấy chỗ như này mà giá thì rẻ bằng 1/3.

Mấy chuyện nay ho này thì nên kể ở những lần sau

>

After all, how often do we get a second chance?

47723_1312406385116_3677005_n.jpg

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.