#274 Lost In The Echo

# #274
Thời gian có những lý trí của riêng nó để đôi khi nó cho con người cơ hội được quên đi vài chuyện và đổi lại là chịu đựng việc bỗng dưng nhớ lại vài chuyện khác. Có những thứ tưởng như đã bỏ ra khỏi đầu óc lâu lắm rồi cơ mà vô tình nhớ thứ A, auto lẫn sang thứ B (một thứ sai lầm cổ điển của mình là luôn tư duy trí nhớ kiểu phụ nữ là link mọi chuyện với nhau). Và chợt rùng mình vì nhớ ra thứ C, thứ con mẹ gì mình đã cố chôn vùi cho nó chết đi lâu lắm rồi.
>
Chủ nhật một ngày nắng ấm áp, mình vốn định dậy 6h đi ăn sáng rồi cafe nhưng tiếng động cơ xe 3 bánh ở đâu văng vẳng kéo mình ra khỏi giường là 11h45, hôm nay thì mùa hè thật rồi, lại một list công việc thường nhật, giặt đồ, chuẩn bị đồ cho chuyến đi cuối tuần (hôm nay vẫn cuối tuần cơ mà) – Vâng- tuần sau em đi xaaaaaaa, thiệt là xaaaaa.
>
Miình cảm thấy vui vẻ trở lại như kiểu cái cảm giác khó ở nặng nề ngày hôm qua là một cái áo ướt đi mưa về chảy nước tòng tòng, văng sự khó chịu tung toé lên mọi thứ, đến nỗi con da màu xanh đen đẹp đến kinh dị mà mình không mảy may nghĩ nên khâu cái gì. Case đựng dao thì nghĩ có nên không, túi xách thì có 2-3 cái rồi. Và cuối cùng mình ôm sự khó chịu đi ngủ.
Và khi cởi bỏ cái áo ướt đấy ra cũng mang đi theo sự khó chiu khi nãy, tối chủ nhật thấy dễ chịu phết.

matt-cannon-264187.jpg

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.