-
Đưa người, ta không đưa qua sông
-
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
-
Bóng chiều không thẳm, không vàng vọt
-
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
-
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
-
Một giã gia đình một dửng dưng…
-
-Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ,
-
Chí lớn chưa về bàn tay không
-
Thì không bao giờ nói trở lại!
-
Ba năm mẹ già cũng đừng mong.
-
Ta biết người buồn chiều hôm trước,
-
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt,
-
Một chị, hai chị cũng như sen,
-
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót.
-
Ta biết người buồn sáng hôm nay:
-
Giời chưa mùa thu tươi lắm thay
-
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
-
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay…
-
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
-
Mẹ thà coi như chiếc lá bay.
-
Chị thà coi như là hạt bụi,
-
Em thà coi như hơi rượu say.[1]
-
1940
-
Thâm Tâm